Đêm trống vắng gió lùa qua khung cửa
Tiếng côn trùng quanh quẩn mãi nơi đây
Hồn lạnh giá nghe sầu giăng giăng mắt
Ngõ tối về chân mãi bước cô đơn
Đèn hiu hắt hoà tan theo khúc nhạc
Bước âm thầm lòng văng vẳng tiếng ai?
Rót vào tim một mảnh tình bất diệt
Hương tin yêu một thuở đã bay xa
Có còn chăng một tâm hồn giá lạnh
Giữa trần gian uẩn khúc lệ giăng mi
Sầu tim tím trong tình thân đã mất
Trong giao động một phút lệ chan hoà
Em lặng thầm thương nhớ đến anh hai!
Phố vắng lặng đường về không êm ả
Tình người thân rồi cũng tựa như thơ
Mất cả rồi em không còn gì cả.
Người thân hỡi! Sao nỡ bỏ ta đi
Anh đã đi tìm giấc ngủ vĩnh hằng
Mưa kéo đến lũ trôi theo dòng nước
Cuốn mất anh trong buổi chiều mưa bay
Anh đã đi tâm hồn em ray rứt
Sao hững hờ không trở về thăm anh
Gìờ chỉ còn vần thơ và khúc nhạc
Hát lên lời tan nát cõi lòng em
Có nghe gì tiếng anh trong đêm tối .
Gọi tên anh trong vạn nhớ sầu thương
Em tiễn anh trên đoạn cuối cuộc đời
Là từ đó em không còn anh nữa
Anh hai hỡi! Hãy ngủ yên anh nhé
Dưới mộ sâu anh thương nhớ gục đầu
Trong đau thương em sầu vơi chất ngất
Và trải dài tang trắng của yêu thương!
Em sẽ nhớ những gì anh hai nói
Sống vui lên và hãy giữ lấy mình
Đừng than khóc đừng buồn khi mất anh
Trong thinh lặng ngàn đời em vẫn nhớ…
VuPhuongThy (23/7/20)