Vô Thường
Kiếp người ngắn lắm ai ơi
Sân si chi nữa mà cho bận lòng
Hơn thua một tiếng chi li
Cho lòng thanh thản nhẹ nhàng hơn không
Tranh đua say đắm bạc tiền
Mê say danh lợi phù hoa trên đời
Làm người cần phải có tâm
An vui cuộc sống mà lòng thảnh thơi
Cuộc đời sóng gió nổi trôi
VÔ THƯỜNG không hẹn biết đâu mà lường
Chớ nên chấp nhất những gì
Giữ lòng bình thản thuận hòa yêu thương
Ta... người cũng vậy... thế thôi
Cho lòng thanh tịnh nguyện cầu an vui
Tránh sao cho khỏi lụy sầu
Sân si chi nữa đâu còn bao lâu
Chấp chi một chữ một điều
Nhẹ nhàng tha thứ... không cầu không mong
Luôn luôn thanh tịnh cõi lòng
Để cho tâm khỏi mệt nhoài đau thương
MTB (2021)
Thương Lắm Luôn
Tội cho hai chị em mình
Cái Pal cà khịa vừa vô té liền
Lại thêm cái máy cà chua
Giọng ca cà giựt bệnh hoài chán ghê
Thương cho cái tật đam mê
Không màng mưa gió tìm room hát hò
Đêm về kéo gỗ khò khò
Sáng ra mệt mỏi ra đi kéo cày
Cứ thế lại hết một ngày
Trở về vào bếp lại lo nấu xào
Ăn xong thở nhẹ cái phào (kkkkk)
Lên Pal ca hát đọc kinh nguyện cầu.
( Chúc chị mùa Giáng Sinh 2021 an lành hạnh phúc)
ABC... (2021)
Giáng Sinh Xưa
Thu chưa qua mà Đông đã vội về
Mùa Đông lạnh nhưng lòng ta nao nức
Báo tin vui Thiên Chúa sắp hạ sinh
Lòng hân hoan tràn đầy niềm tin kính
Chiếc áo choàng em mới vừa may xong
Vẫn đợi chờ như những năm về trước
Cho anh ngắm người anh yêu đẹp nhất
Màu hoa cà, màu áo của đôi ta
Em còn nhớ mùa Giáng Sinh năm trước
Em đợi chờ và chẳng thấy anh đâu
Khắp phố phường rực rỡ ánh đèn màu
Niềm thương nhớ vẫn chờ trong cô quạnh
Tiếng chuông ngân bài Thánh ca lắng đọng
Cả bầu trời vang vọng khúc hoan ca
Và giờ đây em một mình lặng lẽ
Giáng Sinh nầy vẫn giống Giáng Sinh xưa
Một niềm thương nhớ (24/12/21)
Giáng Sinh Buồn
Năm tháng rồi ta vẫn nhớ đến ai
Bài Thánh Ca Giáng Sinh buồn năm ấy
Giáng Sinh về sao thấy lòng trống vắng
Chân bước đi mà dạ quá thẫn thờ
Bài Thánh Ca đêm nay sao buồn qua
Nhỏ lệ rơi đêm Thánh quá đau buồn
Trên phím đàn rưng rưng đôi dòng lệ
Người đi mãi thật xa… đã thật xa
Giáng Sinh buồn cô lẻ nhớ đến ai
Ta lê bước trong buổi chiều chuông đổ
Tiếng chuông ngân nghe tim vỡ từng hồi
Ai ra đi để ta sầu thương nhớ
Có một chiều mưa bay như tuyết đổ
Bao quanh nhà sắm sửa gắn đèn hoa
Lá xanh xanh bao bóng đèn hoa đỏ
Phủ một làn tuyết trắng nhè nhẹ rơi
Giáng Sinh về bao nhiêu kẻ ước mơ
Ta xôn xao lật từng trang thơ cũ
Những bài thơ chất chồng bao ngày tháng
Chứa đựng tình ta đã dành cho ai
Giáng Sinh buồn sao lòng ta tê buốt
Bên Thánh Đường người có cặp có đôi
Riêng mình ta lẻ bóng giữa đơn côi
Ôm thương nhớ trong âm thầm lặng lẽ
Phương trời xa ai nào hay nào biết
Góc giáo đường thông rực rỡ sao đêm
Đêm tĩnh lặng nghe tim mình se thắt
Kỷ niệm nào còn ghi khắc trong tim
Giáng Sinh buồn tuyết trắng phủ nơi nơi
Lòng viễn xứ buồn thương nơi đất khách
Ngồi một mình trong buổi lễ tàn canh
Trời lộng gió bên Thánh Đường xưa cũ
LTCT (2021)
Nhớ Thương Mẹ
Đêm dài buồn lắm Mẹ ơi
Lòng con thổn thức nhớ về khi xưa
Ngày còn có Mẹ đươc vui
Mẹ dang tay đỡ gánh gồng cho con
Dù con đã lớn khôn rồi
Nhưng mà Mẹ vẫn phải lo mỗi ngày
Lo cho con bữa cơm no
Lo cho có việc con làm nuôi thân
Tình Mẹ cao cả biết bao
Non cao biển cả sánh bằng Mẹ đâu
Gió đưa cành trúc la đà
Tình cao nghĩa nặng nợ nầy con mang
Đến khi con đã thành nhân
Mẹ đà bệnh nặng con làm sao đây
Mong cho Mẹ khỏe sống lâu
Nhưng mà Mẹ đã ra đi mất rồi
Mẹ về vinh phúc trên trời
Hưởng nhan Thanh Chúa ở nơi thiên đàng
Con đây nhớ lắm Mẹ ơi
Hầu mai sau sẽ về cùng Mẹ Cha
LTCT (16/12/21)
Cuộc đời Mẹ tôi
Trời chiều bảng lảng bóng hoàng hôn
Lá rơi thương tiếc thu sắp tàn
Mẹ gầy thân xác trong cô quạnh
Áo sờn trăm mảnh lúc chiều tan
Mùa thu năm ấy ăn khoai độn
Mẹ tôi vất vả tấm thân gầy
Nuôi con khôn lớn không than van
Cơm thì bữa thiếu bữa ngô khoai
Đời như chiếc bóng qua khung cửa
Mẹ tôi lê bước dưới vệ đường
Vang xa từng tiếng rao của Mẹ
Tôi nghe mà lệ ứa dâng trào
Thời gian không bao giờ trở lại
Mẹ tôi giờ mái tóc hoa râm
Đôi chân khập khễnh lê nặng bước
Mắt Mẹ đã nhòa cả hai bên
Rồi đến một chiều gió heo may
Mẹ tôi vật vã với cơn đau
Mắt lệ rơi nhòa trên đôi má
Bỏ tôi ở lại chốn trần đời
Nhiều đêm nằm ngủ mơ thấy Mẹ
Mẹ vẫn như xưa... vẫn tuyệt vời
Giựt mình thức giấc tim đau nhói
Mẹ ơi con nhớ lắm Me ơi!
MTB…(16/12/21)
Nhớ Mẹ
Chiều tà bóng xế quê tôi
Nhớ về một thưở bên hàng me xanh
Buổi chiều hương ngát ruộng đồng
Trời mây êm ả gió đưa là đà
Mẹ tôi một nắng hai sương
Dằm mưa dải nắng cả ngày trên xe
Mua về cả bội rau tươi
Bán đi để kiếm chút dư no lòng
Mẹ tôi gánh cả một đời
Đàn con nheo nhúc chưa ai trưởng thành
Tuổi già sức yếu vai run
Tay chân khố héo dạ sầu mẹ oi!
Giờ con đã lớn khôn rồi
Mẹ nơi phương ấy cỏ hoa nấm mồ
Chiều dương nắng tắt trên đồi
Khói chiều lam tỏa Mẹ ơi nhớ nhiều
LTCT…(20/11/2021)
Mái trường Co vi
Cổng trường nay đã bụi mờ
Không ai lui tới vì nàng Co vi
Giờ đây cổng đã đóng rồi
Người xưa đâu hỡi có về nơi đây
Phương trời cách biệt ngàn nơi
Thầy cô nay đã tóc đà điểm sương
Giờ thì không biết nơi đâu?
Cho tôi thăm hỏi nhắn giùm bạn ơi
Mùa Hoa Phượng nở đến rồi
Tôi tìm lại chút Hương trời ngày xưa
Chúng ta Hoa Phượng Hương yêu
Giờ đây mỗi đứa mỗi nơi phương nào
Ta đi mỏi cánh chim trời
Ta về chốn ấy ngậm ngùi nhớ thương
Chúc cho các bạn xa gần
Cô Thầy sức khỏe ngàn đời tri ân
LTCT.. (20/11/21)
Mẹ ̣Đã Ra Đi
Mẹ già rồi, Mẹ không còn trẻ nữa
Tóc bạc màu bởi lắm nỗi phong sương
Nhìn bề ngoài thấy Mẹ còn khỏe lắm
Nhưng bên trong Mẹ đau nhức khắp người
Ngày gượng cười cho qua cuộc sống tốt
Đêm tối về Mẹ có ngủ được đâu
Xương cốt nhức, triền miên vì cơn bệnh
Cố gắng cười cho qua đoạn tháng ngày
Rồi một ngày mưa tràn như thác đổ
Mẹ ra đi và vĩnh viễn cuộc đời
Về bên Chúa một niềm tin phó thác
Đến bến bờ là cuộc sống Phục Sinh
PVPN (22/10/21)
Đã Mất Rồi
Có những lúc thả hồn vào cõi nhớ
Trong chiều buồn của mùa thu vắng lặng
Mưa nhạt nhòa rơi rơi trong chiều loang
Chiếc lá khô rơi rụng cũng dỗi hờn
Có những lúc ta nhìn về dỉ vãng
Cuộc tình xưa như gió đã ùa về
Ta biết rằng đời ta nhiều cay đắng
Bao dâu bể trầm luân nát đời ta
Có những lúc ta buồn và khẽ hỏi
Cuộc đời nầy sao ta lắm chua cay
Gió chiều thu cũng sẽ buồn hiu quạnh
Ta đi tìm một nửa… đã mất rồi
PVPN (22/10/21)
Bơ Vơ...
Thu đã tàn trời se lạnh vào đông
Ánh nắng hồng không còn tia tắt nắng
Lòng bất chợt sao nghe buồn trống vắng
Phía xa xa dãy núi phủ mây mờ
Thu đã tàn rồi đó anh biết không?
Lá vàng kia xơ xác mặc bên thềm
Nơi xa xa ánh đèn vàng hiu hắt
Như đang chờ một ngày mới mùa đông
Thu đã tàn đông về cô đơn qua
Giữa muôn người mà ta thấy bơ vơ
Cơn bệnh hoạn hoành hành trong thể xác
Chân rệu rã bước đi trong mệt nhoài
Thu đã tàn hàng cây buồn ngơ ngác
Tiếng đàn xưa vang vọng trong đắm say
Vì người xưa từ nay không còn nữa
Cõi vĩnh hằng hoa tím vẫn bơ vơ
LTCT (22/10/21)
Anh Chẳng Giám
Anh chẳng giám để san sẻ cùng em
Bao ưu tư phiền hà trong cuộc sống
Gió mùa thu thoang thoảng lệ u sầu
Tình cho em trong tim hồn thổn thức
Anh chẳng giám để săn sóc cho em
Khi sớm hôm tắt đèn không bên cạnh
Khi chiều tàn gió thổi trước rèm mi
Lo cho em lúc tàn canh gió lạnh
Anh chẳng giám để san sẻ buồn đau
Lúc bệnh tình mệt nhoài trong cuộc sống
Lúc cần anh không hề có bên cạnh
Nắm tay em trên bước đoạn đường dài
Anh chẳng giám để bù đắp yêu thương
Cùng bên em thỏa lòng niềm thương nhớ
Dẫu có thể một lần cho anh đến
Anh nguyện thề mãi mãi vẫn yêu em
Anh chẳng giám cùng em trong nhịp bước
Cuộc hành trình hai đứa mãi xa nhau
Bởi cách xa nên đong đầy nỗi nhớ
Gió thu buồn đượm nhớ nỗi khát khao
PVPN ( 22/10/21)
Mẹ
Cánh cò lặn lội bờ sông
Mẹ tôi gồng gánh tháng ngày nuôi con
Tháng ngày không ngại gió sương
Chân tay lam lũ nhọc nhằn mẹ tôi
Đường xa phố chợ đông dần
Mẹ tôi mua bán gánh rau chợ chiều
Nuôi con từ nhỏ hỏn hon
Giờ con khôn lớn mẹ đà ra đi
Một đời vất vả triền miên
Một đời tần tảo vai gồng gánh rau
Tóc xanh giờ đã phai màu
Xuân tàn héo úa một đời vì con
Mẹ ơi lòng mẹ biển sâu
Công ơn chưa trả mẹ về bên cha
Mẹ ơi con nhớ mẹ nhiều
Phương trời cách biệt nhớ thương một đời
VPT… (22/8/21 Vulan)
Mùa Gió Bấc
Có những lúc thật buồn trong hiu quạnh
Nhớ ngày xưa còn bé học I tờ
Đến một ngày tôi nhận ra và biết
Mẹ đã già tóc trắng trắng bạc phơ
Tuổi thơ con luôn hằng có bên mẹ
Gọi Mẹ ơi khi thức giấc bàng hoàng
Lòng vui thấy bàn tay mẹ âu yếm
Vỗ về con trong dấu ấn yêu thương
Có những đêm trở trời con sợ lạnh
Mẹ thức hoài canh giấc ngủ cho con
Con trở giấc mẹ quàng chăn đắp ấm
Ôm con vào mặc gió bấc ngoài hiên
Có những lúc con chạy và vấp ngã
Gọi mẹ ơi hai tiếng rất thân thương
Mẹ ôm chầm và khẽ có đau không?
Con thương nhớ từng câu mẹ đã nói
Trên đường đời nuôi con chẳng than van
Bao gánh nặng buồn phiền trên vai áo
Cả cuộc đời bao lần mẹ vấp ngã
Có bao giờ con hỏi MẸ ĐAU KHÔNG??
VPT..(22/8/21..)
Chúa Nhật Buồn
Có những lúc thật tình tôi muốn khóc
Nghĩ cuộc đời sao thật quá hẩm hiu
Tôi muốn thét lên tận chốn trời cao
Và hỏi Chúa! Chúa ơi sao Ngài bỏ?
Có những lúc Chúa Nhật buồn hiu quạnh
Mưa giăng sầu than khóc mối tinh thơ
Chiếc lá buồn ướt đẫm lệ tuôn rơi
Hoa lả chả rã rời không hương vị
Ngày Chúa Nhật mưa buồn sao thảm quá
Thương cho ta kẻ hiu quạnh ngút ngàn
Thoáng xa xăm ta nhớ về quê Mẹ
Một chút buồn len lén cõi hồn ta
Trong phút chốc lòng chìm về dĩ vãng
Chút xót xa ôm thương nhớ điên cuồng
Có những lúc bồi hồi như mới chợt
Nhưng xa rồi mãi mãi ngút ngàn thương
Mái tóc bạc thương tình người viễn xứ
Tiếng mưa rơi nghe tí tách lạc loài
Lòng tê tái nghe như ngàn mảnh vỡ
Có thương đau mới ghi nhớ tự tình
Tiếng yêu ai giờ không còn bỏ ngõ
Dệt nên thơ vang vọng tận ngút ngàn
Trong mưa tuôn nhớ quá tiếng chuông buồn
Đã hết rồi như mưa bắt đầu tan
VPT... (17/8/21)
Chúa Ơi!!!!
Chúa ơi! Con thân bụi tro
Mỏng manh lây lất ngọn đèn hắt hiu
Cuộc đời như gió liu xiu
Đời người thế đó... thấy rồi mất đi
Chúa ơi! Xin xót phận người
Đại dịch lan tràn giết hại tai ương
Thương cho những kiếp xuân tàn
Nằm nơi an nghỉ chỉ bằng chiếu rơm
Đời nầy đại dịch tràn lan
Đâu là tuổi thọ trăm năm hỡi người
Nên con xin Chúa từng giờ
Diệt mầm đại dịch cho nhà ấm êm
Lời kinh lệ đổ dâng Ngài
Lời thành thổn thức từng đêm con cầu
Chúa thương đến chúng con cùng
Bụi tro giờ cũng trở về bụi tro
Hoàng hôn phủ xuống thông đồi
Gió đưa cành trúc nấm mồ lặng im
Lời kinh dâng Chúa con xin
Xin cho tai kiếp sớm qua lệ tràn
VPT... (17/8/21)
Bỗng Dưng Muốn Khóc
Sao lạ quá, bỗng dưng tôi muốn khóc
Nhớ Saigon, nhớ lắm Saigon ơi!
Đã 3 năm tôi chưa về trở lại
Mái nhà xưa và dòng suối tuôn trào
Sao lạ quá, mắt ứa dòng lệ rơi
Nhìn quanh ta cảnh tượng quá chán chường
Dịch bệnh ơi! Xin hãy mau chấm dứt
Cảnh khốn cùng, chôn thân xác mộ sâu
Sao lạ quá, bỗng dưng tôi muốn khóc
Dòng lệ rơi, mong là giọt cuối cùng
Nhìn phố buồn, thưa thớt bóng người qua
Saigon ơi! Không còn nơi hoa lệ
VPT… (17/7/21)
Buồn
Đừng buồn đừng có nghĩ suy
Đời nầy cõi tạm phù du đó mà
Ta cười ta khóc tiễn đưa
Cuộc đời như lá mùa thu lìa cành
Đời như nước chảy bèo trôi
Xót xa số kiếp đời nầy hẩm hiu
Cuộc đời như buổi chợ chiều
Tan tan họp họp dập dìu mây bay
VPT… (17/8/21)
Buồn 2
Bỗng một ngày ta lại nhớ đến nhau
Vì căn bệnh trăn trở thật hiểm nghèo
Để chiều buồn vương lên làn tóc rối
Nghe tiếng đêm tựa chiếc lá nghiêng rơi
Có những ngày nghe mưa gió xót xa
Lòng thổn thức như đang vào nỗi nhớ
Tiếng gió reo vô tình xoáy vào tim
Thu đã tàn như bệnh tình sắp tắt
Rồi một ngày ta nhìn áng mây bay
Và thầm nghĩ cuộc đời sao chóng hết
Như dòng sông đầy vơi rồi sâu cạn
Như biển lớn cuốn trôi mảnh trăng gầy
Có những chiều trên nẻo đường vắng lặng
Ta thì thầm thổn thức với niềm đau
Trong cơn đau ta buồn sầu thầm chán
Chán tất cả... và tất cả quanh ta
Mong ngày mai, ngày mai trời lại sáng
Tiếng chim ca và hát vội trong chiều
Ta bước đi trong những ngày thầm lặng
Đường chân trời… tím ngắt cảnh hoàng hôn
VPT… (17/8/21)
Tình Chăng Ngỏ
Vẫn biết rằng tình mình là hư ảo
Cơn gió nào khiến ta lại gặp nhau
Giọt sầu vương nặng trĩu trên mi gầy
Anh chẳng biết chút gì về hư thực
Có phải yêu là ta đây mù quáng
Cứ quanh co lảo đảo giữa khung trời
Giữa khung trời anh cho là hạnh phúc
Bến bờ nầy em cảm thấy hư hư
Sóng mặt hồ nhiều khi còn xáo động
Còn tình anh sao lặng gió êm êm
Anh có thể tin vào con sóng nhỏ
Phủ trên mình một tấm thảm ấm êm
Men ái tình từ khi nào đã thấm
Đưa anh vào lối mộng của thiên thai
Nắm chặt tay vì sợ mất em rồi
Nhưng có biết tình ta như không thể
Em vẫn biết tình anh luôn chung thủy
Thôi thì cứ mặc định cho thời gian
Mặc mùa thu lá đổ ngập đường dài
Rồi mai nầy... tình ta sao chăng ngỏ
PVPN… ( 16/7/21)
Buồn Trong Nỗi Nhớ
Mùa nắng hạ ra đi thật vội vã
Lá thu về xác lá nhẹ heo may
Sắc màu lam trải dài trên phố cũ
Nghe xào xạc lá vàng của thu sang
Con đường nào đưa ta đến bên nhau
Hàng liễu rũ đong đưa theo chiều gió
Hồ con rùa muôn đời vẫn còn đó
Nơi mặt hồ tím đỏ nắng hoàng hôn
Hàng cây nào cho thấy tình thơ mộng
Mùi hương nào cho ta đã say mê
Gốc phố đường xưa có lá bay bay
Con phố đó có hàng me xanh lá
Vỉa hè Đức Bà cho ta nhớ bò bía
Cơn gió nào gợi lại chút hương xưa
Ta xao xuyến ngập tràn dâng khóe mắt
Đã đưa ta vào tuổi mộng thanh xuân
Nhưng hôm nay còn đâu nơi chốn cũ
Ta đã xa rồi xa mãi nhớ thương
Ta đã xa với hàng me lá đổ
Xa với mùi hương của lá thu bay
Sai gòn ơi! Ta đã mất tự bao giờ
Để lại trong ta tình yêu nỗi nhớ
Để lại trong ta buồn vui trăn trở
Để lại trong ta nỗi nhớ ngày xưa
Thôi hết rồi ngày tháng ấy còn đâu
Ta dệt mộng với khúc sầu ly biệt
Nhớ người xưa nhớ hàng me thay lá
Nhớ ánh chiều tà... nhớ nước mùa thu
NhoThuongOiiii …(16/7/21)
Nhớ Thu
Ngồi nơi đây nhớ lại những tháng ngày
Bao kỷ niệm nằm đêm ta nhớ lại
Gió Thu về nhớ gió Thu xưa
Trong đêm vắng miên man ngày Thu ấy
Thu đến gần heo may lạnh lâng lâng
Như quyến rủ lá vàng thôi rơi rụng
Gió đầu mùa tâm ta xao xuyến mãi
Một chút buồn vương nhẹ tựa hồn thơ
Thu đã sang làm ta bao nỗi nhớ
Ngắm chiếc lá chuyển màu nghe đến lạ
Có phải chăng sự thay đổi luân hồi
Đang chuyển mùa vội vã với thời gian
Ta nhớ Thu nhớ mãi về Thu ấy
Khoảnh khắc chờ và khoảnh khắc gặp nhau
Để cùng ta chiều Thu nhiều nhung nhớ
Nhưng qua rồi ta vẫn chờ đợi Thu
NhoThuongOiii…( 16-7-21)
Ước gì
Con đây vẫn nhớ Mẹ ngày nào
Vẫn thương vẫn nhớ - nhớ Mẹ ơi!
Không phải 1 ngày, không 1 tháng
Mà mãi suốt đời vẫn không quên
Mẹ đã ra đi từ dạo ấy
Ký ức của con nhớ đến người
Khi con lớn lên thêm chút nữa
Con vẫn nằm mơ thấy Mẹ hiền
Ngày xưa nhớ Mẹ vẫn đón con
Khi con còn học chữ I tờ
Đến ngày Mẹ đã lâm bệnh nặng
Nước mắt chảy dài nuôi con thơ
Là lúc con đã mồ côi Mẹ
Sau nầy lớn lên con vẫn mơ
Mẹ ơi! Đã mấy mùa thu tới
Đường đời trôi dạt con đi xa
Nhớ quê - nhớ Mẹ - nhớ bến đò
Nhớ thương quay quắt nhớ ngày xưa
Nhớ Mẹ thấy minh vẫn con bé
ƯỚC GÌ… ước gì Mẹ mãi bên con..!!
LangThangChiềuTim (4/21)
Mẹ Ở Đâu?
Mẹ ơi!
Đã mấy năm rồi
Con chưa về quê thăm Mẹ
Những đóa hoa sầu đông vẫn còn trên mộ mẹ
Mỗi ngày mặt trời đi qua lặng lẽ
Những đóa hoa trắng tím vẫn bay lượn trong gió
Ở nơi đây
Con hướng về phương xa có Mẹ
Những rừng thông nơi đây, kèo kẹt vào nhau-tạo thành âm thanh da diết nhớ Mẹ
Gió hát lời ca dao khe khẽ:
“Con cò lặn lội bờ sông”
Như tiếng mẹ ru con ngày nào
Đêm nay con ngồi nơi đây nhớ Mẹ, trời sắp chuyển sang xuân, mà sao vẫn còn nghe lạnh, lạnh cả tâm hồn lẫn thể xác.
Con nhớ Me
Mẹ ơi! Mẹ ở đâu!?
Và con nghe mặn vào vành môi
Thì ra nước mắt con đã tuôn trào. Con xin lỗi Mẹ
Mẹ của con...
LangThangChieuTim (4/21)
Ảnh Mẹ
Nước mắt tuôn trào nhìn ảnh Mẹ
Bóng Mẹ năm nào nay đã xa
Đêm nằm nghe gió trong đơn lẻ
Thấm thía vào tim nỗi nhơ nhà
Cuộc sống giờ đây con hiu quạnh
Nhiều đêm thổn thức nhớ Mẹ Cha
Nhớ từng ánh mắt dáng Mẹ gầy
Nhớ thương da diết nhớ Mẹ ơi!
Mẹ đã ra đi thời khó nhọc
Một mình gồng gánh để nuôi con
Sắn khoai cơm bữa Mẹ cam hết
Cơm trắng thơm tho dành cho con
Gian khó một đời Mẹ đã gánh
Ơn đầy nghĩa nặng chẳng phôi pha
Âm dương cách trở mấy đường xa
Nén nhang ngọn nến lung linh gió
Chẳng khóc mà sao mắt lệ nhòa
LangThangChieuTim(4/21)
Mẹ Đi Rồi
Mùa hè vắng lặng êm êm
Nhớ Cha nhớ Mẹ vô cùng ai ơi!
Người đã khuất bóng một chiều
Mắt đà theo dõi thinh không ngày nào
Nhớ ngày còn bé tí teo
Hay xin tiền mẹ mua quà trên tay
Giờ đây biết hỏi xin ai?
Thời gian không đợi không chờ đã qua
Lòng con khao khát mẹ hiền
Trong vòng tay ấm dịu xoa êm đềm
Lời mẹ như suối nước mơ
Ru con giấc ngủ an bình ấm êm
Vườn hoa đang nở rộ lên
Đủ màu đủ sắc cánh hoa tươi hồng
Hái vào dâng tặng Mẹ yêu
Con ở xứ người, mẹ ở quê hương
Ngày giỗ Mẹ cũng gần kề
Con đây nhớ lắm Mẹ hiền của con
Hồn con quay quắt nhớ thương
Thầm mong được gọi Mẹ ơi... Mẹ à
Nhưng rồi chỉ có gió đưa
Âm thanh vọng lại. "Mẹ tôi xa rồi"
LangThangChieuTim (4/21)
Xin Thứ Tha
Con nằm xuống giã từ trần thế
Xuôi tay đi còn chút vấn vương
Nơi trần gian đơm bông tội lỗi
Tội ngập tràn con quên Chúa đi
Bên đồi tím trời cao yêu dấu
Dù tháng năm con đã lỗi lầm
Xin tha thứ một lần ước nguyện
Phút tiễn đưa hiến dâng đời mình
Ngày tháng đó với nhiều mộng ước
Hôm nay xin gởi lại cho đời
Nguyện xin Chúa mở rộng lòng ban
Tha thứ con đây lần sau cuối
Xin Ngài giang tay ban con trẻ
Cho con được mãi ở bên Ngài.
NhoThuongOiii(1/4/21)
Ăn Năn
Tháng ngày lặng lẽ trôi qua
Con đây ngao ngán vật vờ tấm thân
Nằm trên giường bệnh ăn năn
Thân con tiều tụy xác thân rã rời
Nguyện xin Thiên Chúa trên trời
Con đây nhận lấy ân ban của Ngài
Con không than trách mọi người
Xin được phó thác một lòng hiến dâng
Dù cho con chết đau thương
Xin Ngài mở lượng hải hà cho con
Vì con là đứa hoang đàng
Bao năm lầm lạc bước đường con đi
Ăn năn thống hối trọn lành
Cho con thấm nhận bệnh tình của con
Xin Ngài mở rộng đôi tay
Được nghe tiếng Chúa thiết tha vỗ về
"Này Con bé nhỏ của Ta
Ta đang bồng bế trong vòng tay Ta"
Con xin lãnh nhận ơn Ngài
Về nơi Thiên Quốc an vui một đời
NhoThuongOiii(1/4/21)
Đừng Bỏ Con Chúa Ơi!
Đường trần con đã say vui
Tương lai rực sáng tình yêu tràn đầy
Thế gian Ơi! Hỡi thế gian!
Xa hoa phù phiếm tương lai rực tràn
Con còn có nhớ Chúa đâu
Tình yêu tan vỡ tin yêu con sầu
Xin đừng đoán phạt nơi con
Xin đừng nghiêm trách khi con cùng đường
Lạy Chúa thương xót con thơ
Sức tàn lực kiệt con sầu Chúa ơi!
Đời con nay chẳng còn gì!
Con đây khờ dại. Bỏ Ngài Ngài ơi!
Giờ đây chỉ biết than van
Từng đêm thao thức u sầu ăn năn
Đêm về lạnh lẽo chân không
Nằm trong manh chiếu lệ sầu chứa chan
Con ăn năn tội cùng Ngài
Trí con u tối mắt mờ lợi danh
Tình con cũng bạc theo danh
Để con khô héo tấm thân gầy mòn
Lạy Chúa xin hãy rộng ban
Đôi tay mở rộng bao dung đời đời
Ôi! Tình yêu Chúa bao la
Ngàn đời Con mãi tung hô danh Ngài
LTCT(1/4/21)
Trên Đồi Can Vê
Chiều buồn mây phủ tím vương
Mặt trời khuất bóng trên đồi Can Vê
Đồi cao chiều tím buồn tênh
Thập Giá đau thương Chúa mang cực hình
Nhìn Con hấp hối trên cao
Trái tim Mẹ xót tái tê não lòng
Vang đâu câu nói thảm sầu
Ai đi qua đó ngắm nhìn người thương
Vì Ai trong chóm đỉnh cao
Trái tim đâm thấu trên đầu nhọn gai
Bao nhiêu gian khó ngập tràn
Mình đầy thương tích hỡi người dấu yêu
Chúa đâu có tội tình chi
Vì thương con trẻ trọn mình hiến thân
Can Vê nơi đã nhục hình
Đường trần Thập Giá con theo chân Ngài
VPT..(19/3/21)
Xuân Buồn
Trong dịp đầu năm cùng vui đón tết mừng xuân, những lời chúc tụng, những cánh thiệp màu xinh xinh được gởi đi, những tin nhắn từ phone để chúc nhau An Khang Thịnh Vượng. Nhưng năm nay tôi không còn cái cảm giác đó, đã mất rồi, tôi cố tìm lại nhưng hoàn toàn không cảm giác, vì năm nay tôi đã xa rời nơi tôi hằng yêu thương, ngôi nhà, cái giường, chiếc chăn cuả tôi...
Những gì quen thuộc hằng ngày sau giờ mệt mỏi đã không còn. Muà Xuân năm nay không có ý nghiã gì với tôi. Tôi nôn nóng trở về để tìm cảm giác đó. Hôm nay tôi đi chợ mua 1 cành đào, giá mắc bội phần. Về nhà tôi loay hoay cắm đào vào bình và tôi thầm nghĩ tự an ủi mình “cũng đẹp chứ”, không thua gì những cành mai ở quê nhà, tôi lùi lại và ngắm nhìn vì tôi vất vả lắm mới chọn được 1 cành ưng ý. Tết năm nay là đúng tròn 1 năm tôi mang chứng bệnh ngặt nghèo này, tôi lúc nào cũng loay hoay với nỗi buồn sâu kín, loanh quanh với cơn ác mộng. Tôi luôn cầu nguyện để đươc phó thác, nhưng lúc nào trong đầu tôi cũng đi ngược lại với cái “nghịch lý” này.
Mùa xuân ở nơi đậy đối với riêng tôi rất là buồn tẻ, không nhộn nhịp như ở quê nhà. Buổi sáng đầu xuân không đủ ấm cho 1 vòng tản bộ cuả tôi như mọi ngày. Hôm nay sao tôi cảm thấy lạnh quá, lạnh từ trong tâm hồn. Những hàng cây trơ trọi đứng sừng sững như trêu chọc tôi, vì không còn chút lá, kiệt tác cuả muà thu để laị. Đâu giống như quê nhà, giờ này nào hoa mai, hoa cúc hoa hồng đủ màu sắc khoe mình dưới ánh nắng của muà xuân. Buổi tối lòng tôi như chùng xuống vì cái khí hậu lạnh nầy, tôi không thích nó, vì nó làm cho tôi không ngày nào mà không bị cảm lạnh, có lẽ tôi chưa thích ứng với cuộc sống nầy và thời tiết ở đây.
Ở quê nhà tôi có một vườn kiểng rất đẹp, tuy không phải là thượng uyển, nhưng kỳ hoa dị thảo nào cũng có. Nhiều nhất là mai, tôi thích mai và làm bonsai. Tôi rất thích mai, từ cành chưa hé nụ, đến cành đã ươm hoa, tôi đều ghé mắt vào, trong vườn mai cuả tôi, tôi đã nhờ bạn ghép cho tôi 1 hoa mai, 100 cánh rất đẹp. Khi hoa nở, từng lớp cánh xếp chồng lên nhau. Tôi rất thích, ngắt 1 bông mai đang nở, và bứt từng cánh mai đếm. Thật là tuyệt vời...
Một buổi chiều êm ả cuả muà xuân, tôi thường đi dạo trong vườn, từng bước chân tôi đi đến những chậu mai, chậu bông, hoa lan, tôi cảm nhận được mùi hương hoa cuả rừng thiêng tỏa lan trong vườn nhà tịnh yên. Cứ mỗi lần tôi đi du lịch, nhất là vùng Đà Lạt, tôi thường ôm về những chậu hoa mà tôi đã tuyển chọn, tưởng chừng moị sự không thay đổi, tưởng chừng như hoa mai đẹp nhất vào ngày xuân. Nhưng có 1 năm thời tiết thay đổi, hoa mai nhà tôi không nở, cứ lì lì ra và khi nở thì cánh mai lại lià xa khỏi nụ, lúc đó vườn nhà tôi chưa hết tết, mà xác lá mai vàng cả khu vườn. Hôm nay cái lạnh ở đây có những ngày mưa phùn hoặc mưa theo bóng mây làm tôi nhớ Đà Lạt vô cùng, tôi rất nhớ Đà Lạt quanh Hồ Xuân Hương thuở đó còn đầy hoa cỏ dại, tôi nhớ thung lũng tình yêu, buổi chiều Đà Lạt rất thơ mộng, tôi thường đạp xe đạp chạy quanh bờ hồ, rồi chạy lên đồi thông nhặt quả khô về chơi, tôi đang nhớ Đà Lạt, có những đám mưa phùn vào buổi sáng, gió hiu hiu lạnh làm cho tôi thèm 1 tách café nóng. Lúc đó vào quán trên bờ hồ, ngồi trong góc nhìn ra cửa kính, uống 1 tách trà, cộng vào 1 tô phở nóng. Ui chao thật là tuyệt vời. Tháng ngày cứ lặng lẽ trôi qua, và có 1 điều tôi không bao giờ ngờ được là bây giờ tôi đang trên đất khách.
Tôi rất nhớ nhà trong tết năm nay. Nhớ người thân, nhớ vườn hoa xinh xắn và nhớ tất cả trong tôi. Tôi ngụp lặn trong nỗi buồn xứ người, muốn nhìn con đò xuôi nước, thích ngắm hàng liễu cuả trăng rằm, và thèm muốn nhìn bờ ao ngọn cỏ, tất cả giờ chỉ còn trong tiềm thức.
Mùa xuân nay đã đến
Thêm một tuổi cuộc đời
Tóc giờ đã thay đổi
Màu trắng cuả tuyết sương
Tôi đứng trước hiên nhà
Ngoaì kia phủ tuyết rơi
Ngọn gió thổi đầu xuân
Gió như gọi thời gian
Lồng lộng trong hoa mai
Muà xuân nay đã đến
Tôi đã xa quê nhà
Nhớ cành mai tươi nở
Nhớ bờ cát đêm trăng
Nhớ vườn thơ năm ấy
Nhớ sợi tóc để quên
Sợi nào về quê hương
Tôi soi gương tìm thấy
Đôi chim trên vầng trán
Trong gương có đóm nhang
Để laị trên mắt buồn
Trời vào đông tuyết lạnh
Lòng tôi như se lại
Nơi đất khách quê người
Kỷ niệm nầy một thuở
PVPN...
THÁNH CẢ GIUSE
Nhìn Thánh Cả một đời trinh bạch
Râu Thánh dài vầng trán cao cao
Đời thợ mộc từng ngày lam lũ
Và đồng công nuôi dưỡng Chúa Giêsu.
VPT... (19/3/2021)